sổ tay sinh tồn ở cổ đại
Trong số này, có khoảng 5-6 triệu ở Hoa Kỳ, 5-6 triệu ở Do Thái, 2 triệu ở Âu Châu, 400.000 ở Châu Mỹ La-Tinh, 350.000 ở Gia Nã Đại, 100.000 ở Phi Châu, 100.000 ở Úc Châu và 50.000 ở Á Châu (không kể nước Do Thái). H10. Ai sáng lập Cơ Đốc Giáo?
Trong tự nhiên có 2 màu xanh chủ đạo chiếm số lượng lớn nhất là xanh dương và xanh lá cây. Xanh dương là đại diện cho màu sắc của biển, của trời còn xanh là cây đại diện cho rừng núi, cây cối. Mỗi thứ tồn tại đều có đặc điểm và ý nghĩa nổi bật riêng.
Nông gia nữ cổ đại sinh tồn sổ tay Chương 9 ở nhờ Chương trước Mục lục Chương sau Aa add. Nông gia nữ cổ đại sinh tồn sổ tay. Chương 9 ở nhờ. Tác giả: Mễ Phạn Gia Tộc. Lý Ngọc Nhi thấy nàng cha huy động dây mây thời điểm không chút do dự, cảm thấy tình cảnh nguy
Biệt thự cổ chờ hồi sinh. 17/09/22 08:42 GMT+7 126 liên quan Gốc Hà Nội. Hà Nội đã rà soát, kiểm tra và lựa chọn 92 biệt thự cũ xây trước năm 1954 trên địa bàn thành phố để chỉnh trang, bảo tồn. Đây là thông tin nhận được sự quan tâm đặc biệt của xã hội, bởi chủ
Sổ tay sinh tồn ở cổ đại. Tác giả: Tắc Mộ. Tình trạng: Cập nhật. Thể loại: Trung Quốc. Cổ Đại. Người đăng: Đặng Trà My. Lượt xem: 30357. Một ngày nào đó, trong mục tư vấn tình cảm của diễn đàn đồng thời xuất hiện hai topic cùng mang tên là "Có vẻ như tôi không thích hợp nói chuyện yêu đương".
lirik lagu ampar ampar pisang berasal dari daerah. Chuyển ngữ Quán QuánBeta Nhã VyTrừ ngày ấy Lâm Khang Dạ ngoài ý muốn vào bên trong Tây Sương viện, ngoài ra, cũng không lại có chuyện gì khiến cho người ta kinh ngạc. Ngày trôi qua ở Sở phủ rất là thoải mái, cũng không có gì sơ suất, bình thường thì nàng dạo phố, còn lại thời gian thì đi chơi cùng Sở Lưu Sương và Sở Yên Ba, hoặc là nằm trong phòng đọc càng ngày nhàn nhã, nhưng bọn hạ nhân Sở phủ lại ngày càng nhiều tết của Sở Gia yêu cầu rất chặt chẽ ,cả Sở phủ cũng cần quét tước để đón năm mới, một ít đồ dùng cũ gì đó, thậm chí hương khói, đều phải đổi mới. Sau đó là ngày hai mươi ba cúng ông Táo, hai mươi bốn viết câu đối, hai mươi lăm làm đậu phụ, hai mươi sáu nấu thịt, mỗi một ngày đều bề bộn nhiều Thu Nguyệt nhàn rỗi vẫn là nhàn rỗi, có đôi khi dứt khoát giúp mọi người làm nhiên, người vội còn có Sở Xuân Nguyệt và Sở Lưu Uyển, các nàng rốt cục thuê được một gian hàng mặt tiền không tồi___ ít nhiều gì cũng là Ngũ hoàng tử hỗ trợ, thật ra Sở Lưu Uyển vốn không hi vọng người biết chuyện này đầu tiên là Ngũ hoàng tử, nhưng Ngũ hoàng tử lúc nào cũng chú ý đến nàng, sao lại không biết?Sở Lưu Uyển trong lòng thầm hận, nếu biết trước sớm muộn gì Ngũ hoàng tử cũng biết được chuyện mình mở quán, chẳng bằng ngay từ đầu nói cho hắn, bản thân cũng không cần bán trang là như vậy không khỏi quá yếu thế, làm cho người ta mất hứng. Hơn nữa dáng vẻ nàng luôn kiêu ngạo, bây giờ hơi chật vật, để người ta thấy cũng thật mất điều có Ngũ hoàng tử, mọi chuyện đều tốt hơn, Sở Lưu Uyển cùng Sở Xuân Nguyệt mỗi ngày cũng không mệt chết khiếp, Sở Xuân Nguyệt còn âm thầm trách cứ Sở Lưu Uyển. Rốt cuộc cũng sắp xếp cửa hàng không tồi lắm, Sở Thu Nguyệt mcó nhìn qua một lần, còn có chút kinh ngạc, các nàng làm thật không này cũng khiến cho Sở Thu Nguyệt có nghi vấn, chẳng lẽ một ít tiểu thuyết xuyên không nhìn qua viết rất không thực tế, nhứng đều là thật sự? Nữ xuyên qua, quả nhiên vui vẻ dần dần, không như nàng không có chút đặc sắc nào ?Chỉ là cho dù nghĩ như vậy, Sở Thu Nguyệt cũng không dự định thay nếu đã đi đến thời đại này, vậy nàng nên là người của thời đại này, nàng cần hiểu rõ, nàng là ai, nàng nên làm cái gì, mà không phải làm một mực làm việc không thuộc loại chuyện của nơi ngày như vậy bình thản trôi qua cuối cùng cũng đến ba mươi tết, giờ tuất vừa đến, mọi người liền cùng nhau ngồi trong đại sảnh, dựa theo thứ bậc ngồi một vòng trên bàn, bắt đầu chuẩn bị ăn hôm nay là ba mươi tết, ngay cả Bạch Du Du cũng cùng nhau cùng ăn cơm, một năm cũng chỉ có cơ hội hai lần, Bạch Du Du phá lệ vui nay tất cả mọi người đều mừng năm mới, mặc xiêm y màu đỏ, thoạt nhìn hết sức vui vẻ, Sở Nguyên Sơ cũng mặc áo khoát bông màu đỏ, nhìn như một cây táo đỏ rực bàn tròn vải vóc đỏ chói, mặt trên in một đóa mẫu đơn đại đóa một đóa tiếp một đóa, trông rất sống động, mọi người cảm thán hoa mẫu đơn kia nhìn thật đẹp cùng chân thật, Hà Tương Tư cười nói” Mẫu đơn này, vốn có nghĩa là phú quý các tường, ta hi vọng mọi người năm sau đều có chuyện tốt___lão gia đây, đường làm quan rộng mở, bình đệ đệ đây chính là tài vận thông suốt, Triều Sinh đây chính là đậu kì thi đình, Lưu Uyển, Xuân Nguyệt sang năm sẽ cập kê, vừa lúc mở quán, hy vọng các con buôn bán có lời, danh tiếng cũng tốt, hơn nữa có thể tìm được lang quân như tới đây, hai người Sở Xuân Nguyệt và Sở Lưu Uyển mặt ngoài đều lộ vẻ ngượng ngùng, nhưng đáy lòng lại cho rằng, đây tất nhiên là chuyện đương nhiên nàng không tìm được lang quân tốt thì ai tìm được?Hai người không hiểu được tâm tư đối phương, trên mặt vẫn làm bộ ứng phó cười khanh khách, lại nghe Hà Tương Tư nói” Thu Nguyệt, Yên Ba, Lưu Sương, cũng mong tương lai các con có thể tìm được phu quân, dù chưa cập kê, nhưng đính thân trước cũng không phải là không thể, lễ trưởng thành vui vẻ của Nguyên Sơ, tương lai cho dù là văn Trạng Nguyên, võ Trạng Nguyên……tóm lại chỉ cần được quế chỉ, làm rạng rỡ tổ tông. Ba tỷ muội chúng ta………..” Nàng nhìn nhìn Tôn Sắt Tiêm cùng Bạch Du Du một bên, cười cười nói” Cũng là vô bệnh vô tai, có thể tiếp tục hầu hạ lão gia.”Một tràng lời nói cát tường làm mở đầu, mọi người đều vui vẻ, hạ nhân cũng nối đuôi nhau bê đồ ăn vào, cơm xào trân châu, cá phiến dịch sữa, nấm hoa chân vịt,bò ngũ sắc, bún tàu bào thịt, tiếp theo là lá sen cuốn, mực tơ xào. . . . kiểu dáng như nhau bê lên, chỉ thấy toàn là thịt cá, theo sau lại mang tới một ít thức ăn chay nhẹ nhàng, có đặc sản miền núi, đài sen đậu phụ, nấm rơm xào bông cải xanh, dấm đường hà ngó sen, rau tươi, cải trắng cuốn. . . . .Sở Thu Nguyệt nhìn thấy hơi tặc lưỡi, tuy nói ngày thường kiểu cách của Sở phủ không nhỏ, ăn cũng đều ăn đồ ăn ngon cơm ngon, nhưng long trọng như vậy thật là… Lễ mừng năm mới đương nhiên khác biệt, trước kia ở Thủy Lễ thành, thật ra cũng không khoa trương như người vừa nói nói vừa ăn cơm, cơm tất niên, thật ra cũng không quá chú trọng ăn cơm, mọi người đều dùng bữa là chính, trẻ con cũng không nói năng gì nhiều, Sở Thu Nguyệt chỉ ngoan ngoãn ăn mấy thứ đồ ăn mình thích, không bao lâu lại bị mang xuống một ít, hạ nhân lại bê mấy chén lớn lên, bên trong lại toàn là sủi cảo.“Sủi cảo này không như sủi cảo bình thường. Mọi người ăn thử xem.” Hà Tương Tư mỉm cười “Nếu ăn phải đồng tiền, năm sau chắc chắn đại phát tài hoặc là may mắn, nếu ăn phải đóa hoa, năm sau sẽ rất đào hoa, nếu ăn phải hạt ớt, thì năm sau chắc chắn Thuận lợi thịnh vượng, còn nếu là ăn phải hòn đá nhỏ, vậy không tốt lắm, biểu thị năm sau đại khái có va chạm, có chút chuuyện….Nhưng mà hòn đá nhỏ bỏ vào ít nhất, hy vọng không ai ăn phải!”Tất cả mọi người nở nụ cười, đưa tay gắp sủi cảo, Sở Thu Nguyệt ăn liền mấy cái, đều là mấy cái chưa bao, vì thế cũng yên lòng, bên kia lại nghe được Sở Xuân Nguyệt “ôi” một tiếng, tất cả mọi người nhìn về phía nàng, đã thấy nàng chậm rãi thè đầu lưỡi ra, bên trên rõ ràng là một đóa hoa hồng nhạt.” Con dùng đầu lưỡi quét nhanh qua, cảm giác có chút không đúng, như thế nào, có phải đóa hoa hay không?” Sở Xuân Nguyệt cao hứng phấn chấn hỏi.“Phải, phải.” Giang Thiến Thiến gật gật đầu, có chút kinh ngạc, ” Xem ra, Xuân Nguyệt năm sau sẽ thật đào hoa.”Sở Xuân Nguyệt trong lòng cực kì đắc ý, cười không ra người cho là nàng đang thẹn thùng, lập tức cũng trêu ghẹo vài câu, liền lại tiến tục ăn sủi Lưu Uyển thấy nàng ầm ỹ đoạt nổi bật của bản thân, lập tức ăn liền mấy cái sủi cảo, hy vọng bản thân có thể nhanh chút ăn được đồng tiền hoặc là đóa hoa, kết quả nàng không có ăn được, bên kia Sở Xuân Nguyệt lại hô thêm một hết chưa vậy?Sở Lưu Uyển trong lòng vô cùng bất mãn, trừng về phía Sở Xuân Nguyệt, đã thấy sắc mặt Sở Xuân Nguyệt rất là khó coi, chậm rãi phung ra một viên đá người đều hết sức kinh ngạc, Hà Tương Tư biết, nhiều sủi cảo như vậy, đồng tiền, hạt ớt, đóa hoa, các loại đều có hai cái, riêng viên đá nhỏ chỉ có một, còn mặt ở tầng chót nhất, hy vọng không ai ăn đến, không thể tưởng được lại bị Sở Xuân Nguyệt làm sao ngờ đến, Sở Xuân Nguyệt ăn đến được một đóa hoa, còn cảm thấy không đủ, hi vọng ăn đồng tiền hoặc là hạt ớt, để cho việc làm ăn ngày càng Thuận lợi phát đạt, lại nói, theo lý thuyết, thứ tốt đều để ở dưới, không cho người khác chạm vào, vì thế cố ý với đũa nhằm ở dưới chọn ra một cái, ai biết ăn một lần lại ăn phải viên đá nhỏ!” Ăn nhân đóa hoa, lại ăn nhân đá nhỏ….” Giang Thiến Thiến cũng là bất đắc dĩ,” Đây là có ý gì?”“Ai nha, lúc nào cũng có va chạm nho nhỏ, một cái nhân hòn đá nhỏ, ý đồ chỉ là đùa giỡn thôi, không biểu thị gì hết.” Hà Tương Tư cười khoát Xuân Nguyệt cũng nhanh chóng gật đầu” Cũng phải, cũng phải!”Sở Lưu Uyển trong lòng âm thầm đắc ý, nghĩ đáng đời ngươi tùy tiện như vậy! Sủi cảo trong miệng một hơi nuốt xuống, lại nuốt tới cổ, lại bị một động vướng tại chỗ!Sở Lưu Uyển kêu khổ không ngừng, cảm giác nửa vời của miếng đồng tiền kia, vạn phần khó chịu, lập tức nhăn mày, cũng không chào hỏi, xoay người ra đại người đang ăn ngon lành, có chút kinh ngạc, Hà Tương Tư nhanh chóng đứng dậy nhìn, đã thấy Sở Xuân Nguyệt đang đứng cạnh ao nôn mửa, muốn nhanh chóng phun đồng tiền kia nàng như vậy, Hà Tương Tư cũng hiểu được, nhanh chóng đưa tay giúp Sở Lưu Uyển vuốt trận thật giày vò, Sở Lưu Uyển mới hít thở lại được, vẻ mặt nàng như táo bón, miệng giữ lại chút uế vật, đúng là dáng vẻ chật vật khó có được, Hà Tương Tư cũng chưa thấy qua nữ nhân như vậy, hơi hơi sửng sốt. Sở Lưu Uyển biết, cũng không tiện phát tác, trong lòng tự dưng lại thêm chán ghét Sở Xuân Nguyệt, đều là nàng ta làm hại bản thân nhất thời không xem xét mới như vậy! Lập tức dùng nước rửa sạch mặt, miễn cưỡng cười với Hà Tương Tư nói” Mẹ, con không có việc gì.”Hà Tương Tư biết đứa con gái này hơi kiêu ngạo, vội vàng gật đầu” Vậy mau quay về đại sảnh đi.”Hai mẹ con dắt tay nhau vào đại sảnh, mọi người thấy Sở Lưu Uyển có chút chật vật, đều đoán được chuyện gì xảy ra, vì thế không hỏi xong sủi cảo, lại lấy lên một ít bánh trôi, các loại bánh ngọt, nhưng phần lớn mọi người lúc này đều no bụng rồi, cho nên không có ai dịp đón giao thừa, cho nên phải kéo dài đến giờ tý mới được, Sở Lưu Uyển thấy tất cả mọi người ở trong này, mỉm cười nói” Con làm thơ tặng mọi người.”Sở Lưu Uyển vẫn mang danh tài nữ, mọi người nghe thấy nàng muốn làm thơ, tự nhiên là vô cùng chào đón, Sở Thu Nguyệt vỗ tay theo mọi người, trong lòng đã sớm biết nàng ta sẽ làm như thế, chỉ là bản thân không bài thơ nào liên quan đến năm mới…….mà Sở Xuân Nguyệt biết được nội tình, chỉ lạnh lùng cười, vỗ vỗ tay cho có lệ.“Thiên địa phong Sương tẫn, kiền khôn khí tượng hòa;Lịch thiêm tân tuế nguyệt, xuân mãn cựu sơn liễu phương dung chí, tùng hoàng lão thái đa;Đồ tô thành túy ẩm, hoan tiếu bạch vân oa.”Sở Lưu Uyển chậm rãi đọc ra một bài thơ, Sở Thu Nguyệt nghe như lọt vào sương mù, căn bản không hiểu ý này, chỉ nghe tới cái gì “năm tháng”, “núi sông”, nhưng người bên ngoài đều nói” Mặc dù không phải tuyệt vời nhưng cũng có chút ý tứ”, thấy nàng ta có thể copy được đến như thế, trong lòng cũng âm thầm bội phục, Sở Lưu Uyển có thể hiểu được, hơn nữa nhớ rõ nhiều thi từ như thế, kỳ thật cũng là bản lĩnh của nàng Lưu Uyển thấy mọi người khen mình, tâm tình tốt hơn hẳn, Sở Xuân Nguyệt một bên mắt lạnh nhìn thấy, bỗng nhiên nghĩ đến một bài thơ, chỉ là không biết Sở Lưu Uyển đã đọc qua hay chưa, vì thế chậm rãi mở miệng nói”Bạo trúc thanh trung nhất tuế trừ,Xuân phong tống noãn nhập Đồ TôThiên môn vạn hộ đồng đồng nhật,Tổng bả tân đào hoán cựu phù.”Hà Tương Tư nghe xong, ngạc nhiên nói” Hả, Xuân Nguyệt cháu sao lại thuộc lòng thơ năm ngoái Lưu Uyển làm vậy?” Lập tức vừa cười nói” Cũng mệt cháu học thuộc ghê, xem ra đã sớm thích Lưu Uyển.”Sở Xuân Nguyệt tính không được, đành phải cười nói” Phải phải, cháu chỉ là bỗng nhiên nghĩ đến bài thơ đó, cháu cảm thấy thơ này so với thơ kia còn hay hơn nữa.”“Đó là tất nhiên.” Sở Lưu Uyển mất hứng nói” Ta làm thơ, đâu phải cái nào cũng đều như vậy, trình độ phải có lúc chênh lệch chứ.”Nàng cười, là muốn thử xem Sở Xuân Nguyệt , nếu bản thân chưa kịp nói qua, bài thơ hay này đã bị Sở Xuân Nguyệt chiếm tiện nghi biến thành của cô ta, càng nghĩ càng giận______ nàng nhớ rõ nhiều thi từ, nhưng chung quy không có khả năng một lần nhớ ra toàn bộ, huống chi còn nhiều bài cảm khái quốc thù gia hận, hiện tại quân hướng thái Bình thịnh thế, quốc Thuận dân an, nàng lại là đường làm quan rộng mở, nếu chỉ với thơ này, chẳng phải là không ra gì?Cho nên nói đi nói lại, nàng vẫn là nên ít sử dụng, hơn nữa vì phòng ngừa về sau bị người khác nói”hết thời”, còn phải chậm rãi lấy ra dùng kia không quan trọng, bây giờ lại lòi một Sở Xuân Nguyệt, ai biết nàng ta có giành trước mấy bài thơ mình chưa kịp dùng mà dùng?Chẳng trách ở trong tiểu thuyết xuyên qua, nữ chính chỉ có một, không hề có hơn một người, nhiều hơn một người sẽ đoạt đi một ít vinh quang, thật sự làm cho người ta bực bội!
Bỏ qua nội dung Thể loại cổ đại, xuyên không, phản ánh về não tàn xuyên không, sủng Truyện hay, thấy khúc sau có hơi hướng điền văn, tuy mình chán thể loại điền văn nhưng phải công nhận là truyện này hay thiệt 3 Truyện phản ánh đúng sự thật về mấy người xuyên không mà não tàn yy vô đối 3, có nhân có quả đàng hoàng. Khúc cuối cứ tưởng Ngọc Liêm sẽ tranh giành với Thu Nguyệt, cũng may nhân vật xuyên không này không phải não tàn mà biết dừng đúng lúc, biết buông bỏ khi cần thiết dù ghét vì bà này nói xấu TN nhưng vì thành tâm hối cãi nên cũng không ghét nữa. Nam chính tới cuối cùng mới té ra ảnh cũng là người xuyên không, ảnh hoà nhập được với cuộc sống cổ đại và không bị ảo tưởng như mấy người kia. Lúc đầu cứ tưởng Giang Thành Văn tốt lắm, tưởng là tình địch nặng ký của nam chính, ai dè lúc bị đánh cướp mới thấy, cả móng chân cũng không bằng nam chính. Không biết phân biệt phải trái, não tàn, đúng chuẩn tra nam. Cuối cùng hắn cũng thừa nhận rằng hắn hối hận 3 Thoả mãn dễ sợ 3 Cho điểm, trừ điểm vì sau khi mấy người xuyên không não tàn chết hết thì khúc sau hơi nhàm chủ yếu là điền văn, nói về cuộc sống sau hôn nhân, cách TN đối nhân xử thế và chờ đợi chồng…. Nhưng điều đó không làm giảm đi sự yêu thích của mình 3 Sẽ đọc lại. Hi vọng có thêm ngoại truyện về quá khứ nam chính hơn và thêm về kết cục của Yên Ba người này chưa thấy có kết thúc, cuối cùng não tàn như thế thì chết hay sống?
Chuyển ngữ Nhã VySở Lưu Sương là một tiểu cô nương mười một tuổi, không như Sở Yên Ba là con gái vợ lẽ cho nên cơ bản không có gì phải tranh giành được mất. Nàng tuổi nhỏ khí thịnh, từ lúc sinh ra ăn mặc đã không phải lo, gì Tương Tư cũng rất yêu chiều nàng, thế nhưng nàng ta đương nhiên hiểu, đại tỷ ruột của mình luôn đặt bản thân lên trên, nàng hiện tại không bằng tỷ ấy, tương lai gả cho người cũng không bằng tỷ ấy, sinh con cũng không bằng, đời đời kiếp kiếp đều không đén chuyện này, nàng làm sao có thể nuốt trôi cơn tức? Đương nhiên nếu cho chuyện sẽ bám vào đó mà bới Lưu Uyển cũng hiểu được tâm tư muội muội này, nhưng cũng không muốn tranh giành với nàng ta làm gì, dù sao chỉ là lời nói không thoải mái mà thôi, nàng nhượng bộ một chút, có thể chứng minh nàng rộng lượng hiểu chuyện không chút keo kiệt.“Hôm qua hội thi thơ, Lưu Uyển, Yên Ba, Lưu Sương, các con có nghe được hào thơ nào, hay là làm được chút nào không?” Gì Tương Tư nuốt miếng bánh ngọt hạt sen trong miệng xuống, sau đó lau miệng, làm như lơ đãng Lưu Sương cười cười, thanh âm thanh thúy “Chúng con có thể nghe được hào thơ gì, làm ra được hào thơ gì chứ? Hiện giờ thơ yến trong kinh thành, chỉ cần có đại tỷ, mọi người tất nhiên sẽ xem đại tỷ là người danh tiếng. Nếu còn có người không biết tốt xấu, còn đứng dậy làm thơ, tất nhiên sẽ bị đại tỷ dựng lên dựng xuống cho mà xem.”Sở Lưu Uyển “a” một tiếng, nói “Lưu Sương, muội nói thế là ý gì? Văn vô đệ nhất võ vô đệ nhị*, vẫn có người giỏi hơn tỷ.”* Văn vô đệ nhất võ vô đệ nhị ý nói trong việc luận hơn thua văn võ không có ai là giỏi nhất.“Đúng là thế, chẳng qua là hôm qua không xuất hiện thôi.” Sở Lưu Sương âm dương quái khí nói, sau đó nhìn về phía Sở Yên Ba đang yên lặng ăn cháo một bên, “Nhị tỷ, tỷ nói xem đúng không?”Sở Yên Ba ngẩn người, sau đó khẽ gật “…Ừ.”Bộ dạng khúm núm này của Sở Yên Ba cũng làm cho Sở Thu Nguyệt nảy sinh vài phần đồng tình trong nội tâm, nàng chỉ nói “Muội mặc dù ở Lễ Thành nhưng cũng nghe được đại danh của đại đường tỷ, thi từ của đại đường tỷ, muội đều đã đọc qua, thật sự rất hay. Hôm qua đại đường tỷ làm được bài gì? Đọc cho muội nghe được chứ, cũng để muội nghe trước. Dù sau không lâu nữa, trong kinh cũng sẽ lưu truyền.”Tâng bốc bất động thanh sắc này khiến cho Sở Lưu Uyển cười híp mắt, ánh mắt nàng đảo quanh, giống như đang nghĩ lại, nhưng sau đó lại xoay người nói với một tiểu nha hoàn “Ngọc Liêm, ngươi đem thơ hôm qua ta mang về tới đây.”Ngọc Thiêm lên tiếng lui Lưu Uyển nói “Hôm qua lúc về tuyết rơi nhẹ, tỷ nhìn thấy tuyết lạc trên nhánh cây, có chút giống như ngày xuân Lê Hoa, lại nghĩ tới chúng ta ở đây đã lạnh như vậy, những tướng sĩ ở bên giới, chắc chắn sẽ càng thêm vất vả… Vì thế tức cảnh sinh tình, liền làm một bài >.”Biên Tắc Tuyết?Sở Thu Nguyệt nhíu mày, hình như trong ấn tượng của nàng không có bài thơ này, chỉ là Sở Lưu Uyển vừa còn nói đến Lê Hoa, thật khiến nàng nhớ tới một bài thơ nổi tiếng, tên thì nàng không nhớ rõ, nhưng nghĩ thế nào cũng không phải là cái tên có vị ngôn tình như >.Đợi Ngọc Thiềm đem bài thơ > đến trước mắt Sở Thu Nguyệt, Sở Thu Nguyệt cũng cảm thấy nhưucs đầu…Bắc phong quyển địa bạch thảo chiết, hồ thiên bát nguyệt tức phi như nhất dạ xuân phong lai, thiên thụ vạn thụ lê hoa nhập châu liêm thấp la mạc, hồ cầu bất noãn cẩm khâm quân giác cung bất đắc khống, đô hộ thiết y lãnh do phân mộ tuyết hạ viên môn, phong xiết hồng kỳ đống bất liên chinh phu nam nhi lệ, khứ thì tuyết mãn thiên sơn lộ.Tạm DịchGió bấc cuốn mà bạch thảo gãy, Hồ Thiên tháng tám tức Phi như một đêm gió xuân ra, ngàn cây vạn cây Lê Hoa nhập bức rèm che ẩm ướt la màn, hồ cầu không ấm gấm khâm quân cung khảm sừng không được khống, đều hộ thiết y lạnh vẫn còn nhao Mộ Tuyết hạ viên môn, phong xiết hồng kỳ đông lạnh không thương chinh phu nước mắt đàn ông, đi lúc tuyết đầy Thiên Sơn đường.Tuy nhiên Sở Lưu Uyển đã xóa bỏ đi một chút, có thể là không nhớ rõ. Cuối cùng nàng không chỉ xóa bỏ, còn sửa lại phần cuối câu. Có thể là vì thi từ tống biệt có chút đột ngột, nhưng cho dù là vậy, câu “Đáng thương chinh phu nước mắt đàn ông” kia hiển nhiên là chuyển từ “Tướng quân tóc trắng nước mắt chinh phu”, đặt ở đây, cũng cổ quái vô cùng!Quả nhiên, Sở Lưu Uyển mở miệng nói “Câu cuối, cá nhân ta cùng mọi người đều cho rằng có chút khiếm khuyết. Kỳ thật xem ý cảnh bài thơ này, cảm giác như tống biệt, chỉ là ta chưa từng trải qua, toàn bộ chỉ là tưởng tượng, cho nên trước chỉ có thể như thế. Sau này có cơ hội, nhất định sẽ hoàn thiện tinh tế hơn.”Sở Thu Nguyệt gật đầu “Muội cũng muốn nói vậy. Chỉ là mấy câu trước đã rất hay rồi, cảm giác như biểu tỷ thực sự từng trải qua, giống như đã nhìn thấy bộ dáng tướng sĩ vất vả. Aiz, thực tế bốn câu trước, “Chợt như một đêm gió xuân ra, ngàn cây vạn cây Lê Hoa khai mở” thật sự được dùng rất hay.”Sở Lưu Uyển nhíu mày “Nhị đường muội cũng có phần hiểu biết đấy.”“Đâu có.” Sở Thu Nguyệt không có ý gì nói, “Muội chỉ là nhìn thấy người khác ghi, có thể đại khái nói một chút, nếu tự mình làm, chỉ sợ khó có thể hạ bút.”Sở Triều Sinh cũng nhận lấy tờ giấy kia nhìn nhìn, gật đầu “Câu thơ quả thật rất hay, chỉ ngoại trừ câu cuối có chút vấn đề, toàn bộ bài thơ cũng vì thế mà có chút thiếu gì đó, biểu đạt không đủ nguyên vẹn.”Anh hùng!Sở Thu Nguyệt thầm vỗ tay trong lòng, quả là công phu vô cùng, nhìn một cái đã ra vấn thật nàng học bài này đã qua nhiều năm, cũng chỉ là học từ giáo viên, chỉ là nàng không dụng công bằng Sở Xuân Nguyệt, trời sinh tính lười là nguyên nhân vô cùng quan trọng, mà bởi vì chính bản thân nàng nắm chắc, cũng khó tránh khổi có chút lười biếng, cũng là một nguyên như nàng không biết nguyên dạng của bài thơ này, chỉ sợ nàng cũng không nhìn ra vấn đề, chỉ có thể vỗ tay khen mặt Sở Lưu Uyển cứng lại, vẫn dùng lí do kia thoái thác “Vậy sao? Ha ha, chỉ sợ vì ta còn chưa tới biên giới rồi.”Nói vậy quả thật vẫn có chút gượng ép, nàng có thể miêu tả cảnh sống động như ậy, sao lại có lỗi như vậy được?Nhưng Sở Thu Nguyệt cũng không nói ra, những người khác cũng nghĩ không Lưu Uyển cười cười để Ngọc Thiêm đem bài thơ xuống, để mọi người ăn Lưu Sương bỗng nhiên nói “Cái này có là gì, tỷ tỷ nói là biên tắc, muội nghĩ, còn không phải là giáo úy Phiêu An? Hiện tại tin chiến thắng liên tiếp báo về, toàn bộ kinh thành ai mà không biết Phiêu An giáo úy năm gần mười bảy, dùng ngàn người đánh lại vạn người của địch? Người này ở biên giới, thanh danh ai mà không biết! Danh tiếng vô luận… Chưa kể đến gia thế của hắn, chỉ nói quân công của hắn, Hoàng Thượng cũng sẽ ban thưởng lớn cho hắn!”Sở Lưu Uyển ngẩn người, có chút bối rối nói “Muội nói gì vậy.”“Đại tỷ, tỷ đừng giả bộ, Phiêu An giáo úy muội cũng biết, trước khi hắn ra biên ải, chúng ta còn từng gặp hắn mấy lần… Hắn khí khái anh hùng mười phần, lớn lên lại đẹp mắt, chỉ là lạnh như băng, đối với ai cũng xa cách, đại tỷ tuổi này, tâm tư sao có thể không động tâm? Kỳ thật, nói thật, ai từng gặp hắn mà không động tâm… Muội trước đây cũng còn…” Sở Lưu Sương trêu chọc nói, không biết là thật tâm hay giả ý, “Bằng không đang êm đẹp, sao đại tỷ lại nghĩ tới biên tắc?”Sở Lưu Uyển không phản bác gì, gì Tương Tư lại mở miệng “Lưu Sương, ăn cơm của con đi. “Khí khái hào hùng thập phần, lớn lên lại đẹp mắt”, lời này là lời con nên nói sao? Cái gì mà con trước kia cũng từng… Mới mấy tuổi đầu, đã nghĩ nhiều như vậy!”Nhưng trong mắt lại có chút vui vẻ, xem ra đối với Phiêu An giáo úy kia cũng tán thưởng vô Lưu Sương thè lưỡi, không nói gì Thu Nguyệt không biết Phiêu An giáo úy là ai, chỉ mơ hồ biết là một thiếu tướng trẻ tuổi lợi hại, gia thế có vẻ không tệ, nhưng bây giờ nàng cũng không muốn quản nhiều chuyện không quan hệ với nàng như vậy, chỉ chuyển chủ đề hỏi Sở Lưu Uyển “Đại đường tỷ, không biết hôm qua tỷ tỷ của muội nói gì với tỷ? Rõ là buồn ngủ còn không chịu đi ngủ, còn đòi phải nói chuyện với tỷ cho bằng được, xem ra là có chuyện rất quan trọng.”Sở Lưu Uyển ngẩn người, cười nói “Không có gì, không có gì, muội ấy chỉ là nói chút chuyện thi ca với ta thôi.”“Vậy sao.” Sở Thu Nguyệt nhẹ gật đầu, trong nội tâm ngàn vạn lần không nhất cũng không chỉ có như thật Sở Lưu Uyển lại nói thật một qua Sở Xuân Nguyệt vất vả chờ lâu như vậy, rốt cục cũng đợi được đến lúc Sở Lưu Uyển về, cũng không để ý đến Sở Yên Ba cùng Sở Lưu Sương, trực tiếp tới tìm Sở Lưu Uyển. Sở Lưu Uyển thấy đại đường muội đến từ Lễ Thành này nhiệt tình như vậy, cho rằng đối phương cũng ngưỡng mộ mình, mặc dù có chút mệt mỏi, nhưng vẫn nhẫn nại dẫn đối phương đến gian phòng của biết vừa vào phòng, Sở Xuân Nguyệt bỗng nhiên mở miệng “Hello?”Sở Lưu Uyển vốn đang đốt đèn dầu, thấy nàng nói như vậy, tay run lên, suýt làm đổ buồn cười quay đầu nói “Đại đường muội, muội nói cái gì vậy?”Sở Xuân Nguyệt cười cười “Đừng giả vở. Xem thi từ ngươi viết ta cũng đã biết. Ngươi cũng giống ta, đều là xuyên không tới, hơn nữa nếu ta đoán không nhầm, chúng ta đều đến từ thế kỷ hai mươi mốt, nói không chừng là đến từ một quốc gia!”Sở Lưu Uyển nghiêng đầu, cũng không nói Xuân Nguyệt tiếp túc nói “Ai nha, coi như cũng là tìm được tổ chức! Ta mới tới đây không lâu, ít nhất cũng không lâu bằng ngươi, ngươi thật tốt đấy, bây giờ phong sinh thủy khởi, đáng thương là ta tới muội, bị ngươi chiếm trước tiên cơ, thi từ gì cũng đều dùng không đượ nữa, chỉ là, chúng ta coi như là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ rồi, về sau còn phải nhờ ngươi chỉ dẫn nhiều! Đồng chí tốt!”Một mình nàng ta cằn nhằn liên mien nói một tràng, mới phát hiện ra Sở Lưu Uyển cũng không giống như tiểu thuyết miêu tả, lập tức bỏ vẻ tiểu thư, tặng cho nàng một cái ôm tiêu chuẩn nhiệt tình sau đó nói “Người thân…!”. Mà là một bộ dáng không chút biểu tình ngồi trên ghế, thò tay khuấy bấc Xuân Nguyệt có chút bất mãn, chính mình nhiệt tình như vậy, đối phương lại lãnh đàm như may Sở Lưu Uyển vẫn mở miệng “Đường muội, ta cũng không nói, chuyện trước kia đều là chuyện cũ, nếu như không phải muội nhắc, ta đã sớm quên không còn một mảnh rồi.”Sở Xuân Nguyệt cười nói “Quên không còn một mảnh, ngươi còn có thể vác ra nhiều thi từ như vậy sao? Ta thấy ngươi nhớ rõ là đằng khác.”Sở Xuân Nguyệt tự cho là trêu chọc rất khéo rồi, lại khiến cho trong nội tâm Sở Lưu Uyển ngàn vạn khó có thể có thanh danh ngày hôm nay, Kinh Hoa có một không phai, còn không phải đều là nhờ copy thơ của cổ nhân? Chuyện này tối đa chỉ có thể ám chỉ một chút, cũng không thể nói rõ ra, hết lần này tới lần khác lại mọc ra một kẻ lỗ nói đùa kiểu này, quả thực cho rằng mọi người đều là người xuyên không, có thể nhanh chóng quen thuộc như thế sao?Trong lòng Sở Lưu Uyển thầm mắng Sở Xuân Nguyệt một vạn lần, nhưng vẫn cười nói “Ý của ta là, cuộc sống trước đây của ta, ta đã sớm quên rồi. Hiện giờ, ta là Sở Lưu Uyển, không phải người khác. Mà muội, chính là đại đường muội của ta, cũng không phải đồng chí gì.”Sở Xuân Nguyệt nghe hiểu, mất hứng nói “Ý của ngươi là, ngươi không muốn giúp ta?”Hừ, thoạt nhìn khách khí như vậy, kết quả lại nhỏ mọn thế đấy! Quả nhiên, nữ xứng chính là như thế… Kỳ thật nàng cũng không muốn tranh giành cái gì với nàng, Lưu Uyển lắc đầu, nói “Đương nhiên không phải ý này. Dù sao chúng ta cũng là quan hệ đường tỷ muội, ta cũng nên giúp muội, chỉ là không biết muội muốn làm gì? Ta có thể giúp gì cho muội?”
Truyện Sổ Tay Sinh Tồn Ở Cổ Đại, câu chuyện kể về một cô gái suốt ngày chỉ biết mơ mộng tận hưởng những tháng ngày hạnh phúc, cho dù phía trước có bao nhiêu gian nan nhưng cô vẫn lạc quan yêu thường xuyên thay đổi cuộc sống của mình bằng những thú vui ta nhã, không màng sự đời. Cô mặc kệ tất cả phía trước có xảy ra chuyện gì thì cô vẫn lạc quan mà đối mặt với chúng, không hề lo sợ một điều gì, cái chết nhẹ tựa lông đến vừa lúc, muôn hoa khoe sắc thắm. Nhân sinh mệnh ngắn ngủi, tội gì không tận hưởng lạc thú trước mắt? Một cuốn sổ nói về những ngày tháng sống vui vẻ của một cô gái yêu đời, trải quan biết bao nhiêu vui buồn lẫn lộn.
Chuyển ngữ Nhã VyBeta Tiểu Nguyệt Mai“Thu Nguyệt, muội ở đây làm gì vậy?” Bỗng nhiên sau lưng truyền đến một giọng nữ nhẹ nhàng, Sở Thu Nguyệt ngẩn người, quay đầu cười nói “tỷ tỷ.”Người vừa tới là tỷ tỷ duy nhất của nàng, Sở Xuân nơi Quân Hướng này, tư tưởng Nam tôn nữ ti cũng không quá nghiêm trọng, ví dụ như con gái, phụ nữ đều vẫn có thể tự do đi ra ngoài. Cảm giác địa vị nữ tính cũng óc chỗ được đề cao, cảm giác như bầu không khí xã hội giống như không bị Đường triều cản trở. Tuy nhiên vẫn là chế độ một chồng một vợ nhiều thiếp, nhưng người nạp thiếp cũng không qua Liên Bình chính là một song trố chỉ cưới một người vợ, là mẫu thân của ba người Sở Xuân Nguyệt, Sở Thu Nguyệt, Sở Triều Sinh, Giang Thị Giang Thiến thị cũng là gia đình so với những nhà bình thường còn bình thường hơn, mà trong gia tộc cũng không có thân thích lợi hại như Sở Liên Đinh, Sở Liên Bình cùng với phụ thân của Giang Thiến Thiến cùng kinh doanh nên có kết bạn với Giang Thiến Thiến, hai người ám sinh tình tố*, về sau Sở Liên Bình cầu hôn, hai người liền kết hôn, năm thứ hai có Sở Triều Sinh, ba năm sau mang bầu Sở Xuân Nguyệt, thêm hai năm nữa, đã có Sở Thu Nguyệt.* nảy sinh tình giờ tuy đã mười tám năm đi qua, nhưng quan hệ của Giang Thiến Thiến cùng Sở Liên Bình vẫn vô cùng thực mà nói, bọn họ tầm đó cũng không thể nói là ân ái, dù sao cũng đã qua mười tám năm, tuy mọi người xem hài lòng, nhưng cũng đều già đi, tình yêu trước kia cũng dần bị tình thân thay thế, nhu tình mặc dù vẫn còn, nhưng đã nay đâu bằng Thiến Thiến cùng Sở Liên Bình nói chuyện với nhau cũng không quá nhiều, ở trên bàn cơm thường là Sở Liên Bình nói, Giang Thiến Thiến mỉm cười nghe, có đôi khi Sở Liên Bình ra ngoài làm kinh doanh, phong trần mệt mỏi trở về, Giang Thiến Thiến cũng chưa bao giờ hỏi cái gì, chỉ giúp hắn tiếp lấy hành lí đưa cho hạ nhân, lại phân phó hạ nhân chuẩn bị nước tắm, phân phó phòng bếp chuẩn bị thức ăn lão gia thích nhất, sau đó thì theo Sở Liên Bình vào phòng kỳ lưng cho giữa hai người, cũng nhất định không thể nói là không ân Liên Bình ngoại trừ vì xã giao phải đi những lơi hoa liễu chi địa, cũng không nhiễm hương son phấn về nhà, mười tám năm qua, không hề đề cập đến chuyện nạp thiếp, ở bên ngoài trong thấy đồ chơi mới lạ, sẽ vội mang về cho người thân, thấy quần áo trang sức xinh đẹp, cũng sẽ vội mang về cho Giang Thiến Thiến. Mặc dù Giang Thiến Thiến không thích trang điểm, nhưng cũng sẽ mỉm cuồ nhận lấy, cho vào hộp trang điểm cất Liên Bình cùng với Giang Thiến Thiến, sống chung với nhau giống như nước, cũng không phải là một bãi nước đọng, mà là tế thủy trường lưu sử dụng tiết kiệm thì dùng được lâu, im ắng lại lâu trước Sở Thu Nguyệt quen nhìn tình yêu tìm cách nhanh chóng chứng thực tình yêu nên vội vã kết hôn, nhìn thấy Sở Liên Bình cùng Giang Thiến Thiến như vậy, trong nội tâm vô cùng cảm động, cũng cảm thấy hi vọng tương lai có thể tìm được hôn nhân như vậy.“Nhìn muội xem, một bộ dạng tâm thần không tập trung.” Sở Xuân Nguyệt cười nói, cũng thăm dò đi ra ngoài quan sát, “Vừa mới đây tiếng vang rất lớn, làm sao vậy, là Tưởng Tiểu Cường bên cạnh sao?”“A…, đúng vậy.” Sở Thu Nguyệt gật Xuân Nguyệt lắc đầu “Một người vốn rất tốt, sao lại biến thành như vậy.”“Đúng vậy.” Sở Thu Nguyệt gật gật đầu, sau đó kéo tay Sở Xuân Nguyệt nói, “Tỷ tỷ, tỷ làm sao lại chạy tới đây rồi? Muội cũng thấy có bà mối đang làm mối với mẹ rồi.”Gò má Sở Xuân Nguyệt hơi đỏ lên, giả ý nổi giận nói “Muội quản nhiều như vậy làm chi? Ta còn chưa tới tuổi cập kê đâu, những người kia cũng không khỏi quá nóng vội, mẹ nhất định sẽ thoái thác giúp ta.”“Cái này thì chưa chắc… Dù sao thì đính hôn trước cũng tốt nha, hơn nữa đằng sau kéo theo nhiều chuyện tạp nham như vậy, đoán chừng sau khi ổn thỏa, tỷ tỷ cũng đến tuổi cập kê rồi.” Sở Thu Nguyệt trêu Xuân Nguyệt vừa bực mình vừa buồn cười nói “Muội mới có bao lớn? Quỷ linh tinh!”“Cái gì nha,” Sở Thu Nguyệt ra vẻ ủy khuất nói, “tỷ tỷ, nước Lễ Thành có ai không biết tỷ xinh đẹp lại biết điều, nữ công lại giỏi, tiểu tử Tiểu Thi cũng biết một ít, nhà chúng ta lại có một giải nguyên, đại bá trong kinh cũng làm tới quan nhất phẩm~~ Tỷ nói, cô nương như tỷ vậy, người khác đương nhiên phải đoạt phá đầu nha!”Nghe nàng nói như vậy, Sở Xuân Nguyệt cũng không nhịn được nữa cười rộ lên, hai tỉ muội cười một tràng, cảm tình vô Thu Nguyệt rất ưa thích tỷ tỷ này, Sở Xuân Nguyệt xem như con gái rượi trong quy trong củ cổ đại, giữ khuôn phép, đối với Sở Thu Nguyệt cũng không tệ, hai tỷ muội ngẫu nhiên giao thổ lộ tình cảm, cũng coi như nói chuyện rất ăn là Sở Xuân Nguyệt có một khuyết điểm, chính là với danh lợi tiền tài rất coi nặng. Kỳ thật đây cũng là nhân chi thường tình, chỉ là Sở Thu Nguyệt lo lắng Sở Xuân Nguyệt sẽ vì được mà lạc mất thứ quan trọng dụ như vừa rồi Sở Xuân Nguyệt nói mình còn chưa có cập kê, những người kia quá nóng vội, Sở Thu Nguyệt có thể hiểu được, nàng chỉ là không nhìn trúng người trong nước Lễ Thành mà nhiên, chợt nghe được Sở Xuân Nguyệt có chút cảm khái nói “A, ở nước Lễ Thành có danh tiếng cũng làm được gì? Nước Lễ Thành nhỏ như vậy, nổi danh rất dễ, những người đến thăm nhà cầu hôn, lợi hại nhất cũng không ai khác ngoài tiểu công tử Huyện Thái gia. Cái kia có gì đặc biệt hơn người? Chỉ là một người quần là áo lượt, không có tiền đồ. Nếu nói lợi hại, vẫn là đại đường tỷ lợi hại nhất, toàn bộ Quân Quốc, người nơi nào không biết danh hào của nàng? Chỉ sợ về sau sử sách đều lưu danh, sách vở dân gian, chắc là sẽ vô cùng ghi nhớ nàng.”Thở dài, Sở Xuân Nguyệt nói với Sở Thu Nguyệt “Thu Nguyệt, muội biết không, ta có đôi khi xem một ít tiểu thuyết, vừa nghĩ tới, đại đường tỷ về sau cũng ở phía trên như thế, để hậu nhân chiêm ngưỡng phỏng đoán, ta rất hâm hộ. Thế nhưng mà ta…”Đại đường tỷ trong miệng nàng, dĩ nhiên là Sở Lưu Uyển Thu Nguyệt tranh thủ thời gian vỗ vỗ lưng Sở Xuân Nguyệt nói “Tỷ tỷ tốt, đừng nghĩ nhiều như vậy…, nghĩ nhiều như vậy làm chi? Người tất có mệnh, tuy thanh danh tỷ không bì kịp đại đường tỷ, nhưng cả Quân Quốc chỉ có một đại đường tỷ, cũng như chỉ có một người như tỷ nha! Nghĩ như tỷ vì không bì kịp đại đường tỷ mà khổ sở hao tổn tinh thần, muội chẳng phải cũng vì không bì kịp tỷ mà hao tổn tinh thần hơn sao? So đi so lại như vậy, có ý nghĩa gì? Nhân sinh trên đời, mưu cầu cũng không phải vui vẻ.”Sở Xuân Nguyệt cười cười “Muội ngược lại thản nhiên như vậy, chỉ là vì muội còn nhỏ, bây giờ nghĩ vậy, nhưng về sau thì chưa hẳn.”Trong nội tâm Sở Thu Nguyệt bất đắc dĩ, nàng cũng bởi vì tuổi chưa đủ lớn, cho nên mới muốn khai thô[email protected]Bằng không thì, chính mình kỳ thật vẫn đến sớm hơn Sở Lưu Uyển một năm, muốn thành danh cũng là nàng thành danh trước. Chỉ là giờ phút này Sở Thu Nguyệt càng cảm thấy may mắn mình không làm như thế, nhìn Sở Xuân Nguyệt sẽ biết, thanh danh càng lớn thì càng nhiều trêu chọc đố kỵ, người khác trả thù, chị ruột của mình còn ghen ghét như vậy, những chuyện kia cũng không khó xảy cũng không có nhiều tinh lực đi đối phó thủ đoạn đâm sau lưng khó phòng như vậy.“Muội ngẫm lại xem,” Sở Xuân Nguyệt khoác tay lên mu bàn tay Sở Thu Nguyệt, “Đại đường tỷ lại ở kinh thành, tên vang khắp thiên hạ, lập đang tuổi cập kê, cái khác không nói, những người muốn cầu thân, chỉ sợ đã sớm đạp nát cửa nhà nàng! Nhưng lại không thể so với những công tử Lễ Thành này, đó chính là kinh thành nha, địa linh nhân kiệt, tùy tùy tiện tiện cào một cái, chính là đại thiếu gia vinh hoa phú quý, tiền đồ như gấm đấy!”Sở Thu Nguyện nhìn bộ dáng này của Sở Xuân Nguyệt, cũng biết nàng niệm tưởng rất nặng, cũng không phải dăm ba câu nói của mình là có thể nghe, vì vậy đành phải nói “Nói thì đúng là như thế, nhưng kinh thành thị phi cũng nhiều. Chẳng qua nếu tỷ tỷ thực sự nghĩ như vậy, muội lại có chủ ý.”“A?” Đôi mắt Sở Xuân Nguyệt sáng ngời, “Chủ ý gì?”Sau đó lại lập tức cười cười, búng múi Sở Thu Nguyệt nói “Nha đầu này, mới có mười hai tuổi, có thể có chủ ý gì? Được rồi, đừng có ghẹo ta nữa, đoán chừng mẹ cũng đuổi bà mối đi rồi, chúng ta đi xe xem có cơm chưa.”“Đừng nha, muôin nói thật mà.” Sở Thu Nguyệt kéo ống tay áo Sở Xuân Nguyệt, “Tỷ xem, đại ca bây giờ không phải ở kinh thành rồi sao? Muội lần trước nghe phụ thân nói, đại bá vốn rất thích đại ca, lần này đại ca đỗ giải nguyên, đại bs cũng rất cao hứng, vì để huynh ấy học tốt hơn, hơn nữa con đường làm quan khoáng đạt, đại ca về sau rất có thể chính là ở lại kinh thành.”“Ta đây còn biết rõ, lần trướcphụ thân lúc ăn cơm cũng nói mà.” Sở Thu Nguyệt đảo con mắt, sau đó hiểu ra, “Ý của muội, là để cho ta cũng đến kinh thành ở?”Sở Thu Nguyệt thở dài “Kỳ thật tỷ cũng biết rồi, vốn kinh thành chính là bổn gia của chúng ta, chỉ là phụ thân trước kia hờn dỗi, cho nên mới đến Lễ Thành, đại bá cũng mấy lần gọi chúng ta qua ở, hai nhà xáp nhập, thế nhưng phụ thân vẫn một mực không chịu. Hiện tại, cũng không thể nói chính xác. Chỉ là nói thật, muội vẫn thích ở Lễ Thành hơn một chút.”Kỳ thật Sở Thu Nguyệt chỉ ra điểm này giúp Sở Xuân Nguyệt, cũng chính là chỉ rõ tâm tư của thành, nàng chính là không đi không được, chỉ là, nàng không có tự tin có thể hoàn toàn tránh né Sở Lưu Uyển, Sở Xuân Nguyệt đã có dã tâm như vậy, nàng chỉ giúp nàng ấy một tay, như vậy có thể để nàng ấy hấp dẫn lực chú ý của Sở Lưu Uyển, một biểu muội đối với mình có hâm mộ lại có chút ghen ghét, nhất định sẽ khiến Sở Lưu Uyển đề cao cảnh giác, bởi vì vậy, chính mình sẽ không bị để ý Thu Nguyệt thở dài, kỳ thật nàng cũng không phải vô tâm như vậy, chỉ là đây là nàng nghĩ đến phương pháp có thể xử lý tốt hơn. Hơn nữa nàng cũng không tính là hại Sở Xuân Nguyệt, dù sao kể cả nàng không chỉ ra, Sở Xuân Nguyệt sớm muộn cũng sẽ suy nghĩ cẩn thận, hoặc thậm chí là dùng những phương pháp cực đoan đạt tới giấc mộng củ tại nàng làm như vậy, xem như là “Nhất cử lưỡng tiện” người trò chuyện chốc lát, chỉ thấy Tiểu Lục vội vã tiến vào tử cửa ra, Tiểu Lcụ nhìn thấy Sở Thu Nguyệt còn ở trong sân, ngẩn người, sau đó tranh thủ thời gian đi lên “Nhị tiểu thư, thật xin lỗi, ta vừa mới rồi ở bên ngoài gặp bằng hữu cùng quê quán, trò chuyện một lát liền quên thời gian.”“Không có chuyện gì, chỉ là vừa rồi Vương bà đã biết, ngươi coi chừng da của ngươi đi a~.” Sở Thu Nguyệt cười Lục “A” một tiếng, che mặt nói “Vương bà nhất định sẽ phạt ta.”Sở Xuân Nguyệt nhìn Tiểu Lục, nói “Ngươi lại chạy loạn rồi hả? Đương nhiên là nên bị Xuân Nguyệt nói chuyện không tốt như Sở Thu Nguyệt, quan hệ với Tiểu Lục cũng không tốt bằng nàng, vì vậy Tiểu Lục khúm núm nói “Dạ, vâng…”Sau đó ngẩn đầu, dò hỏi “Đại tiểu thư nhị tiểu thư, bây giờ chắc cũng tới giờ ăn cơm, ta đi giúp đỡ một chút?”“Đi đi.” Sở Thu Nguyệt gật gật đầu, nhìn nàng nhanh bước chạy đi, quay đầu nói với Sở Xuân nguyệt, “Chúng ta tới đại sảnh, xem xem mẹ nói gì với bà mối.”Sở Xuân Nguyệt lắc đầu “Tỷ không thể để bà mối nhìn thấy, đây chính là quy củ. Tỷ về phòng trước, lát nữa ăn cơm, Tiểu Trúc sẽ gọi ta.”“A…, được.” Sở Thu Nguyệt gật gật đầu, một mình một người tới đại nhiên mới tới cửa, chỉ thấy nha hoàn hồi môn Giang Ninh của Giang Thiến Thiến đưa bà mối đi ra, trên mắt là tươi cười công thức hóa dáng. Bà mối không làm mối được, đương nhiên cười không nổi, chỉ xụ mặt đi về phía mối kia nhìn thấy Sở Thu Nguyệt, dừng bước lại, đánh giá Sở Thu Nguyệt, “Ơ, đây là nhị tiểu thư Sở Gia sao?”Sở Thu Nguyệt gật đầu tình nàng lười biếng, không thích ra khỏi cửa, không giống Sở Xuân Nguyệt thường xuyên đi tham kiến tiểu yến hội của vài khuê nữ, cũng chưa từng có công cán gì, cho nên những người gặp qua nàng cũng không nhiều.“À, bộ dáng rất không tồi, đợi thêm một thời gian nhất định sẽ thành cô nương rất xinh đẹp.” Bà mối kia cười nói, mong muốn ngược lại rất là nhiệt tình.“Ha ha.” Sở Thu Nguyệt qua loa cười cười, Giang Ninh cũng kịp thời tiến lên, nói với bà mối “Trương đại nương, bên này.”Bà mối Trương gật gật đầu, đi theo Giang Ninh ra Thu Nguyệt nhịn không được lắc đầu, sau đó nhanh như chớp chạy vào đại sảnh, chỉ thấy Giang Thiến Thiến ngồi ngay ngắn ở trên ghế, nhìn một trang giấy ngẩn đã hơn ba mươi, cũng gần bốn mươi rồi, khóe mắt có đường vân nhàn nhạt, là dấu vết năm tháng lưu lại,dấu ấn lưu lại thực sự cũng không chỉ có chừng này, nó còn mang lại cho Giang Thiến Thiến một vẻ ngoài lạnh nhạt ưu nhã không cách nào học phút này nàng ngồi ở đằng kia, tựa như một cây hoa lan yên tĩnh, không đủ để đoạt đi ánh mắt, nhưng lại ám hương tràn nữ tử như vậy bên người, khó trách Sở Liên Bình chướng mắt những người thấy tiếng bước chân của Sở Thu Nguyệt, Giang Thiến Thiến ngẩng đầu, cười cười “Thu Nguyệt làm sao tới rồi.”“Con đến giúp tỷ tỷ nhìn xem lần này là người nào tới cửa.” Sở Thu Nguyệt cười tủm tỉm trả Sở Thu Nguyệt chọc cười, Giang Thiến Thiến bên cạnh cười cười lắc đầu “Tiểu quỷ.”Tuy là nói như vậy, Giang Thiến Thiến vẫn đưa tờ giấy trong tay cho Sở Thu Nguyệt “Muốn xem náo nhiệt thì tự xem đi, chính là người này.”Sở Thu Nguyệt nhận tờ giấy, chỉ thấy bên trên là một nam tử có chút thanh tú, khuôn mặt như vẽ, trông rất đẹp mắt, bên cạnh là tên, gia thế, ngày sinh tháng đẻ các thứ.“Nhìn rất được nha.” Sở Thu Nguyệt mở to hai mắt Thiến Thiến lắc đầu “Một nam nhân, đẹp mắt có làm được cái gì? Hơn nữa bộ dáng vẽ lên, không lien quan tướng mạo chính thức của hắn như thế nào, mà lien quan tới kỹ nghệ của họa sĩ.” Giang Thiến Thiến giống như có cảm giác, vuốt đầu Sở Thu Nguyệt, nhẹ giọng thở dài, “Huống chi tỷ tỷ của con, chí của nàng cũng không ở đây…”Biểu hiện của Sở Thu Nguyệt kinh ngạc rõ ràng, Giang Thiên Thiến tự nhiên biết tâm tư con gái của mình, Sở Thu Nguyệt há to miệng, vừa định nói hai câu giả ngu làm sinh động không khí, ai biết bỗng nhiên Tiểu Trúc vội vàng vọt lên, thấy Giang Thiến Thiến liền hô “Phu nhân, không tốt rồi, đại tiểu thư trượt chân rơi xuống nước rồi!”
sổ tay sinh tồn ở cổ đại