sốt run người vầng trán ướt mồ hôi

Sốt run người vầng trán ướt mồ hôi. Dù có trải qua trăm nghìn vất vả, khó khăn, thử thách, đối mặt với tính mạng, sức khỏe của mình, nhưng người lính vẫn luôn dành thời gian an yên, nhớ về hậu phương vững chắc, nhớ về động lực là niềm thương cổ vũ của mình. Các anh sốt run người, vùng trán ướt mồ hôi là cùng biết cũng chịu những cơn sốt rét hành hạ ghê gớm. Giữa núi rừng Việt Bắc trong mùa đông buốt giá mà người lính chỉ có mong manh chiếc áo rách, manh quần có những mảnh vá, thiếu cả những đôi giày. Sốt run người vầng trán ướt mồ hôi. Áo anh rách vai, quần tôi có vài mảnh vá. Miệng cười buốt giá chân không giày. Thương nhau tay nắm lấy bàn tay. Dưới ngòi bút hiện thực, những khó khăn của người lính hiện lên một cách cụ thể và sinh động. Thơ ca thời kỳ kháng chiến khi viết về người lính thường nói đến căn bệnh sốt rét hiểm nghèo: "Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh. Sốt run người vầng trán ướt mồ hôi" ("Đồng chí" - Chính Hữu) "Giọt giọt mồ hôi rơi. Trên má anh vàng nghệ. Anh vệ quốc Đọc đoạn thơ sau và trả lời các câu hỏi phía dưới: Ruộng nương anh gửi bạn thân cày Gian nhà không mặc kệ gió lung lay Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh Sốt run người vầng trán ướt mồ hôi Áo anh rách vai Quần tôi có vài mảnh vá Miệng cười buốt giá Chân không giày Thương nhau tay nắm lấy bàn tay lirik lagu ampar ampar pisang berasal dari daerah. Đồng chí! Ôi tiếng gọi sao mà thân thương tha thiết quá. Nó biểu hiện thật đầy đủ tình đồng đội của anh chiến sĩ Cụ Hồ từ những năm 1948 của thời kì kháng Pháp. Cảm nhận được những tình cảm vừa thân quen vừa mới lạ trong cuộc sống chiến đấu ấy, Chính Hữu, một nhà thơ – người chiến sĩ cách mạng đã xúc động viết bài thơ Đồng chí với những lời thơ dạt dào tình cảm, bài thơ đã để lại bao cảm xúc trong lòng người bài thơ thể hiện rõ tình đồng đội keo sơn gắn bó giữa những người chiến sĩ quân đội nhân dân trong cuộc sống chiến đấu gian khổ của thời kì kháng chiến chín năm. Họ là những người xuất thân từ nhân dân lao động chỉ quen việc “cuốc cày” ở những vùng quê hẻo lánh khác nhau, vì có chung tấm lòng yêu nước, họ đã gặp nhau, từ xa lạ bỗng trở thành thân quen. Chính Hữu đã kể về những con người ấy bằng những lời thơ thật cảm độngQuê hương anh nước mặn đồng chuaLàng tôi nghèo đất cày lên sỏi đáAnh với tôi đôi người xa lạTự phương trời chẳng hẹn quen đây, tác giả đã phát hiện được hiện tượng tình cảm kì lạ ở những người chiến sĩ. Đó là sự phát triển của tình cảm cách mạng trong quân đội ta. Từ những con người rất “ xa lạ" trong đời sống lại trở thành những đồng chí rất thân thương cùng chiến đấu. Nhà thơ đã chọn lựa những chi tiết, những hình ảnh thơ rất chân thực để đặc tả về cuộc sống của người chiến sĩ. Họ đều xuất thân từ những vùng đất khô cằn, nghèo khó “nước mặn đồng chua” “đất cày lên sỏi đá”. Và họ đã gặp nhau từ “xa lạ”. Thật là thú vị, nhà thơ không nói hai người xa lạ mà là "đôi người xa lệ” Đôi là chỉ hai đối tượng cùng đi vói nhau. “Đôi người xa lạ" nghĩa là hai người cùng đi với nhau mà lại là xa lạ. Vì thế ý thơ được nhấn mạnh thêm. Hình ảnh "những phương trời xa cách, những con người “chẳng hẹn quen nhau”nói lên cả một sự xa lạ trong không gian và tình cảm. Nhưng khi tham gia kháng chiến, những con người xa lạ ấy đã cùng nhau chiến đấu, cùng chịu đựng gian khổ, chung lưng đấu cật bên nhau. Vì thế, họ trở thành thân nhau, hiểu nhau, thương nhau và gọi nhau là “đồng chí”Súng bên súng đầu sát bên đầuĐêm rét chung chăn thành đôi tri kỉĐồng chí!Câu thơ vừa tả thực vừa mang ý nghĩa tả tượng trưng “súng bên súng, đầu sát bên đầu”. Tác giả đã tả thực những giờ phút bên nhau cùng chiến đấu đồng thời hình ảnh ấy còn tượng trưng cho sự nghiệp chiến đấu chung, lí tưởng cách mạng chung của quân đội ta. Câu thơ giúp ta hiểu thêm “đôi người xa lạ" ấy đã nảy nở một tình cảm mới khi họ cùng chiến đấu cùng một lý tưởng lớn lao. Tình cảm ấy thật thân thương, thật tha thiết. Giọng thơ đang tuôn liền mạch nhẹ nhàng bỗng bị ngắt nhịp đột ngột. Từ “đồng chí” lại được tách thành một câu riêng, một đoạn riêng. Với cấu trúc thơ khác thường ấy, tác giả làm nổi bật ý thơ. Nó như một nốt nhấn của bản nhạc, bật lên âm hưởng gây xúc động lòng người. Câu thơ chỉ có một từ “Đồng chí” – một tiếng nói thiêng liêng. “Đồng chí" , một sự cảm kích về nhiêu đổi thay kì lạ trong quan hệ tình cảm. Thế là thành “đồng chí”.Tình cảm ấy lại được biểu hiện cụ thể trong cuộc sống chiến đấu. Những lúc kề cận bên nhau, họ lại kể nhau nghe chuyên quê nhà. Chuyện “ruộng nương gửi bạn thân cày” “gian nhà không mặc kệ gió lung lay” cả chuyện “giếng nước, gốc đa nhớ người ra lính…". Từ những lời tâm tình ấy cho ta hiểu rằng các anh chiến sĩ mỗi người đều có một quê hương, có những kỉ niệm thân thiết gắn bó với quê nhà và khi ra đi hình bóng quê hương đều mang theo trong lòng họ. Các anh lại cùng chia ngọt sẻ bùi, cùng chịu gian khổ bên nhau. Trong gian lao vất vả họ lại tìm được niềm vui, niềm hạnh phúc trong mối tình đồng chí. Làm sao các anh có thể quên được những lúc cùng nhau chịu đựng gian khổ “từng cơn ớn lạnh", những lúc “sốt run người vầng trán ướt mồ hôi". Cuộc sống bộ đội nghèo, vất vả nhưng không thiếu niềm vui. Dẫu "áo anh" có “rách vai", “quần tôi” có “ vài mảnh vá” dẫu trời có “buốt giá” thì miệng vẫn cười tươi. Bằng những chi tiết rất thực, nhà thơ đã miêu tả rõ nét cuộc sống chiến đấu gian khổ và sự gắn bó của tình đồng đội keo sơn. Tình cảm chân thành tha thiết ấy không diễn tả bằng lời mà lại thể hiện bằng cách “nắm lấy bàn tay” “thương nhau tay nắm lấy bàn tay”. Thật giản dị và cảm động. Không phải là những vật chất của cải, không phải là những lời hoa mĩ phô trương. Những người chiến sĩ biểu hiện tình đồng chí bằng cách "tay nắm lấy bàn tay” . Chính đôi tay nắm chặt ấy đã nói lên tất cả những ý nghĩa thiêng liêng, cao đẹp của mối tình đồng chí. Đoạn thơ với nhiều nét tả thực mà không trần trụi, vẫn gợi cảm nhờ hình ảnh “anh với tôi'” gắn bó dọc bài thơ và hình ảnh cảm động “thương nhau” nhưng không biết làm sao, chỉ biết lặng lẽ “tai nắm lấy bàn tay”. Chỉ có những con người cùng chung ý chí và lí tưởng cao cả mới có những biểu hiện tình cảm đáng quý như tình đồng chí lại được lắng đọng bằng hình ảnh đẹp rực sáng ở khổ cuối bài thơĐêm nay rừmg hoang sương muốiĐứng cạnh bên nhau chờ giặc tớiĐầu súng trăng thơ vừa tả thực vừa mang nét tượng trưng. Tác giả tả cảnh những người lính canh gác trong đêm trăng đầy sương muối. Súng hướng mũi lên trời, có ánh trăng lơ lửng giữa trời như treo trên đầu ngọn súng. Đồng thời hình ảnh “Đầu súng trăng treor” còn mang ý nghĩa tượng trưng. Đó là sự kết hợp giữa bút pháp hiện thực và lãng mạn, vừa thực vừa mơ, vừa xa lại vừa gần, vừa mang tính chiến đấu lại vừa mang tính trữ tình. Vừa chiến sĩ vừa thi sĩ. Đây là hình ảnh đẹp tượng trưng cho tình cảm trong sáng của người chiến sĩ. Mối tình đồng chí đang nẩy nở, vươn cao, tỏa sáng từ cuộc đời chiến đấu. Hình ảnh thơ thật độc đáo, gây xúc động bất ngờ, thú vị cho người đọc. Nó nói lên đầy đủ ý nghĩa cao đẹp của mục đích lí tưởng chiến đấu và mối tình đồng chí thiêng liêng của anh bộ đội Cụ bộ bài thơ bằng ngôn ngữ cô đọng, hình ảnh chân thực gợi tả có sức khái quát cao, Chính Hữu đã cho ta thấy rõ quá trình phát triển của một tình cảm cách mạng trong quân đội, ở đây, nhà thơ đã xây dựng hình ảnh thơ từ những chi tiết thực của cuộc sống đời thường ở những người chiến sĩ, không phô trương, không lãng mạn hóa, thi vị hóa. Và chính những nét thực đó tạo nên sự thành công cho tác phẩm. Bài thơ đánh dấu một bước ngoặt mới trong phương pháp sáng tác về cách xây dựng hình tượng người chiến sĩ trong giai đoạn chống chí! Đọc xong bài thơ trong mỗi chúng ta đểu lắng lại những cảm xúc dạt dào. Chúng ta đã cảm nhận được mối tình đồng chí đậm đà ấy qua những lời thơ nhẹ nhàng tha thiết như bài hát tâm tình của Chính Hữu. Cuộc kháng chiến chống Pháp đã thắng lợi vẻ vang, trang sử vàng đã sang qua bao nhiêu giai đoạn mới, thế nhưng mỗi lần đọc lại bài thơ Đồng chí ta như thấy rõ hình ảnh của anh bộ đội Cụ Hồ hiện lên sáng rực thật cao đẹp trong những lời thơ cùa Chính Hữu. Phân tích vẻ đẹp của người lính qua các đoạn thơ sau Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh Sốt run người vừng trán ướt mồ hôi. Áo anh rách vai Quần tôi có vài mảnh vá Miệng cuwoif buốt giá Chân không giày Thương nhau tay nắm lấy bàn tay. Chính Hữu, Đồng chí Không có kính ừ thì có bụi, Bụi phun tóc trắng như người già Chưa cần rửa, phì phèo châm điếu thuốc Nhìn nhau mặt lấm cười haha. Không có kính, ừ thì ướt áo Mưa tuôn mưa xối như ngoài trời Chưa cần thay, lái trăm cây số nữa Mưa ngừng, gió lùa khô mau thôi. Những chiếc xe từ rong bom rơi Đã về đây họp thành tiều đội Gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới Bắt tay qua cửa kính cở rồi. Đề bài Phân tích đoạn thơ "Ruộng nương anh gửi bạn thân cày ... tay nắm lấy bàn tay" trong bài thơ Đồng chí của nhà thơ Chính Hữu. Ruộng nương anh gửi bạn thân cày Căn nhà không mặc kệ gió lung lay Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh Sốt run người vừng trán ướt mồ hôi Áo anh rách vai Quần tôi có nhiều mảnh vá Miệng cười buốt giá Chân không giày Thương nhau tay nắm lấy bàn tay Đồng chí- Chính Hữu BÀI LÀM Tình đồng chí - tình người cao đẹp Bài thơ Đồng chí, Chính Hữu sáng tác vào đầu năm 1948. Được xếp vào hàng những bài thơ tiêu biểu nhất, thành công nhất của thơ ca Việt Nam những ngày đầu chống thực dân Pháp. Bài thơ đã khắc hoạ thành công hình ảnh chân thực giản dị mà cao đẹp của anh bộ đội cụ Hồ trong những năm hết sức khó khăn gian khổ của cuộc kháng chiến. Và điều đặc biệt là Đồng chí đã nói một cách rất giản dị mà sâu sắc về tình đồng chí, đồng đội thắm thiết của những người lính vốn xuất thân từ nông dân. Một chủ đề hết sức mới mẻ của thi ca lúc bấy giờ. Đoạn thơ sau đây là sự thể hiện cụ thể tình đồng chí - tình người cao đẹp ấy ... Ruộng nương anh gửi bạn thân cày Căn nhà không mặc kệ gió lung lay Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh Sốt run người vừng trán ướt mồ hôi Áo anh rách vai Quần tôi có nhiều mảnh vá Miệng cười buốt giá Chân không giày Thương nhau tay nắm lấy bàn tay .... Có lẽ từ đồng chí xuất hiện phổ biến ở nước ta từ khi phong trào chống thực dân Pháp do giai cấp vô sản lãnh đạo. Nghĩa của từ đồng chí, Từ điển tiếng Việt Hoàng Phê chủ biên, NXB KHXH - Trung tâm từ điển, H. 1994. giải thích Người cùng chí hướng chính trị, trong quan hệ với nhau. Nhưng ở bài Đồng chí, dường như mối quan hệ giữa "anh" và "tôi" không khô khan, không mang sắc thái lý trí như cách hiểu trên. Ở đây, tình người sâu nặng chính là hạt nhân của tình đồng chí. ... Ruộng nương anh gửi bạn thân cày Căn nhà không mặc kệ gió lung lay Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính Câu thơ là lời tâm sự, tâm tình, "tôi" không nói về quê hương và hoàn cảnh riêng của "tôi" mà nói với "anh" về quê "anh" về gia đình "anh". Là đồng đội, là "đôi tri kỷ", "tôi" biết "anh" ra đi để lại sau lưng mình biết bao sự níu kéo ruộng nương phải gửi bạn, nhà cửa mặc kệ gió lay, và biết bao người thân chờ mong thương nhớ. "Tôi" biết, xuất thân từ nông dân "anh" coi trọng như thế nào mảnh ruộng của mình, căn nhà của mình, vì đó là những tài sản lớn nhất mà cả đời đổ mồ hôi nước mắt mới có được và cao hơn người nông dân vốn rất trọng tình cảm ruột thịt, thân thương. Thế nhưng về nghĩa lớn của dân tộc "anh" và "tôi" đã trở thành đồng chí. Tuy là "đôi người xa lạ", "tự phương trời" đến với nhau, nhưng những người đồng đội này rất hiểu nhau, biết về nhau rất tường tận. Như vậy, trước khi trở thành đồng chí thực sự, họ đã có sự đồng cảm sâu sắc; trước khi hợp tác với nhau họ đã rất hiểu về nhau. Hiểu nhau là biểu hiện đầu tiên của tình người. Và những người lính cách mạng càng hiểu nhau nhau hơn, gắn bó với nhau hơn bởi trong những tháng ngày bên nhau chiến đấu họ cùng nếm trải biết bao gian nan, vất vả. Cái vất vả đối với cuộc đời chiến trận thì không bao giờ hiếm. Đó là chuyện ốm đau, bệnh tật Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh Sốt run người vừng trán ướt mồ hôi Đó là sự thiếu thốn về những trang phục tối thiểu Áo anh rách vai Quần tôi có nhiều mảnh vá Miệng cười buốt giá Chân không giày Người ta nói thơ Chính Hữu cô đọng hàm xúc. Đây là những ví dụ thật sinh động. Chỉ cần mấy câu ngắn nhưng hình ảnh anh bộ đội thời chống Pháp hiện lên tất cả. Dường như ai cũng phải trải qua những trận sốt rét khủng khiếp, thuốc thang thì thiếu thốn. Rồi các anh "vệ túm" quần áo vá, chân đất lội suối trèo non. Chỉ có điều sự thiếu thốn giảm đi rất nhiều, và con người có thể vượt qua tất cả bởi vì giữa những người đồng chí có cái ấm áp của tình người. Cái tình được bồi đắp từ cuộc sống đồng cam cộng khổ. "Áo anh", "quần tôi", phép đối được sử dụng không phải cho sự đối lập mà nhấn mạnh về cái hoà đồng muôn người như một trong hàng ngũ những người lính cách mạng. Chỉ có nơi nào gian khó chia chung như vậy, mới tìm thấy cái thực sự của tình người. Có lẽ nói được cái cốt lõi, cái điều sâu thẳm nhất của tình đồng chí cách mạng - tình người cao đẹp là câu thơ Thương nhau tay nắm lấy bàn tay Một nửa câu nói về chất keo sơn gắn bó con người thương nhau, nửa kia là hành động cụ thể tay nắm lấy bàn tay. Không lời nói hoa mỹ, không lý lẽ, giải trình, chỉ có tình thương yêu giữa những người đồng đội mới là sự liên kết chặt chẽ nhất cho tình đồng chí cách mạng. Hình ảnh những bàn tay nắm lấy nhau chặt chẽ kia nói lên tất cả. Đó là sức mạnh vô địch mà kẻ thù phải khiếp sợ, đó là cái tình người thực tế nhất, đẹp đẽ nhất, đáng quí nhất của quân đội ta. Sưu tầm A, MB - GIỚI THIỆU 2 TÁC GIẢ + Tác giả Chính Hữu 1926-2007, tên khai sinh là Trần Đình Đắc, quê ở huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh. Năm 1946, ông gia nhập Trung đoàn Thủ đô và hoạt động trong quân đội suốt hai cuộc kháng chiến chống Mỹ và Pháp. Chính Hữu làm thơ từ năm 1947 và hầu như chỉ viết về người lính và kháng chiến. Tác phẩm Đầu súng treo trăng 1966 là tác phẩm chính của ông. Thơ ông không nhiều nhưng có những bài đặc sắc, cảm xúc dồn nén, ngôn ngữ và hình ảnh chọn lọc, hàm súc. Năm 2000, Chính Hữu được Nhà nước tặng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật. Bài thơ Đồng chí được sáng tác vào năm 1948, sau khi tác giả cùng đồng đội chiến đấu trong chiến dịch Việt Bắc thu đông 1947 đánh bại cuộc tiến công quy mô lớn của giặc Pháp lên chiến khu Việt Bắc. Bài thơ Đồng chí là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất viết về người lính cách mạng của văn học thời kháng chiến chống Pháp 1946-1954 + Tác giả Phạm Tiến Duật 1941-2007, quê ở huyện Thanh Ba, tỉnh Phú Thọ. Sau khi tốt nghiệp trường Đại học Sư phạm Hà Nội, năm 1964, Phạm Tiến Duật gia nhập quân đội, hoạt động trên tuyến đường Trường Sơn và trở thành một trong những gương mặt tiêu biểu thế hệ nhà thơ trẻ chống Mỹ cứu nước. Thơ Phạm Tiến Duật tập trung thể hiện hình ảnh thế hệ trẻ trong cuộc kháng chiến chống Mỹ qua hình ảnh của người lính và các cô thanh niên trên tuyến đường Trường Sơn chống Mỹ cứu nước. Thơ ông có giọng điệu sôi nổi, trẻ trung, hồn nhiên, tinh nghịch mà sâu sắc. Năm 2001, ông được tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật. Bài thơ về tiểu đội xe không kính nằm trong chùm thơ Phạm Tiến Duật được tặng giải Nhất cuộc thi thơ của báo Văn nghệ năm 1969 và đưa vào tập thơ Vầng trăng quầng lửa của tác giả. Trong đó, ba khổ thơ đầu của bài thơ đã thể hiện được hoàn cảnh chiến đấu gian khó cùng với đó là tinh thần lạc quan, tâm thế hiên ngang của người lính Trường Sơn. - Trong đó, đoạn thơ từ "Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh.." cho đến "Thương nhau tay nắm lấy bàn tay" và đoạn thơ "Không có kính ừ thì có bụi.... nhìn nhau mặt lấm cười haha" đều là những khổ thơ hay viết về tình đồng chí đồng đội, tinh thần lạc quan tuyệt vời của những người lính kháng chiến dù là thời kỳ chống Pháp hay chống Mỹ. B, TB 1, Khổ thơ trong "Đồng chí" - Tình đồng chí đồng đội sâu sắc chia ngọt sẻ bùi, cùng nhau chịu đựng những khó khăn trong kháng chiến của những người lính chống Pháp "biết từng cơn ớn lạnh" - Hình ảnh "áo anh..... mảnh vá" vừa thể hiện hoàn cảnh kháng chiến gian khó nhưng cũng vừa thể hiện được tình đồng chí đồng cam cộng khổ - Miệng cười buốt giá tinh thần lạc quan, trước khó khăn của cuộc chiến và điều kiện sinh hoạt - Chân không giày hoàn cảnh khó khăn... - Thương nhau tay nắm lấy bàn tay hình ảnh tuyệt đẹp về tình đồng chí đồng cam cộng khổ. Hình ảnh bàn tay xuất hiện nhiều trong các bài thơ nhưng hình ảnh bàn tay trong bài thơ Đồng chí khẳng định tình cảm mộc mạc, giản dị, chân thành của những người lính. 2, Khổ thơ trong "Bài thơ về tiểu đội xe không kính" - Khổ thơ thể hiện được tinh thần lạc quan, vui tươi của những người lính chống Mỹ trên cung đường lái xe của mình. Khẩu ngữ "ừ thì" cho thấy sự lạc quan, vui vẻ của người lính cùng giọng thơ phóng khoáng của nhà thơ. - Hình ảnh của "Bụi phun tóc trắng như người già" cho thấy sự gian khó, hoàn cảnh khắc nghiệt mà người lính phải chịu đựng trên tuyến đường Trường Sơn của mình. Thế nhưng, ở họ, ta vẫn thấy được sự lạc quan và dũng cảm qua việc họ trêu đùa nhau là người già, châm điếu thuốc, cười ha ha như những đứa trẻ. - Tinh thần lạc quan ấy đã thể hiện được hình tượng của những người lính trẻ trên tuyến đường Trường Sơn cũng như tinh thần dũng cảm, lạc quan, tinh thần nhiệt huyết đáng tự hào của thế hệ trẻ thanh niên chống Mỹ. -> Điểm chung Dù hai bài thơ viết về những thời kỳ kháng chiến khác nhau nhưng những người lính đều hiện lên với những vẻ đẹp chung tinh thần đồng đội, tinh thần kháng chiến... C, KB Kết luận YOMEDIA cảm nhận của em về đoạn thơ "Ruộng nương anh gửi bạn thân cày Gian nhà không mặc kệ gió lung lay Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính. Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh Sốt run người vầng trán ướt mồ hôi. Áo anh rách vai Quần tôi có vài mảnh vá Miệng cười buốt giá Chân không giày Thương nhau tay nắm lấy bàn tay. Theo dõi Vi phạm Trả lời 2 Trang sử hào hùng của dân tộc Việt Nam có thể xem là những trang vàng về chặng đường xây dựng và bảo vệ đất nước của nhân dân ta. Có lẽ chính vì vậy mà hình tượng người lính cách mạng đã được khai thác, đào sâu trong nhiều tác phẩm thơ văn qua nhiều thời kì lịch sử khác nhau. Một trong những bài thơ đã xây dựng thành công vẻ đẹp của hình ảnh người lính trong thời kì kháng chiến chống Pháp và tình cảm gắn bó keo sơn của họ đó là bài thơ “Đồng chí” của Chính Hữu. Nhà thơ Chính Hữu bắt đầu hoạt động trong quân đội từ năm 1946 và tham gia cả hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mĩ. Có lẽ vì vậy mà thơ của ông hầu như chỉ hướng về đề tài người lính và chiến tranh. Thu đông năm 1947, Chính Hữu cùng đồng đội tham gia chiến dịch Việt Bắc và không may bị thương. Cảm động trước sự quan tâm chăm sóc của những người đồng chí đồng đội, đầu năm 1948, ông viết bài thơ này để thể hiện những cảm xúc sâu xa và mạnh mẽ của mình. Mở đầu là bảy câu thơ lí giải những cơ sở hình thành tình đồng chí đồng đội. Trước hết là xuất thân của những người lính Quê hương anh nước mặn đồng chua Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá. “Nước mặn đồng chua” quê anh là một vùng đất ven biển, quanh năm nhiễm mặn nhiễm phèn ; quê tôi “đất cày lên sỏi đá” là vùng đồi núi cằn cỗi, chỉ toàn đá với sỏi. Việc sử dụng hai thành ngữ dân gian trên đã gợi lên cảnh nghèo khó của vùng quê. Nhịp thơ mở đầu chậm rãi, từ tốn như một lời tâm sự bùi ngùi khi nhắc về những làng quê. Lớn lên từ những nơi ấy, “anh” và “tôi” là những người nông dân lam lũ, một nắng hai sương vất vả sớm chiều. Niềm quay trở lại vui được sống trong hòa bình yên ổn chưa được bao lâu thì thực dân Pháp đã xâm lược nước ta, và chiến tranh lại bắt đầu. Họ từ bỏ mọi thứ, vẫy chào quê hương tình nguyện vào chiến trường. Điều gì khiến họ trở nên như vậy? Chính sự nô lệ và cái đói nghèo đã cướp đi cuộc sống và sự tự do của những người nông dân, họ sẵn sàng đứng lên chiến đấu để giành lại miếng cơm manh áo của mình. Đó cũng là lí do để gắn kết những con người từ “xa lạ” bỗng thành “quen nhau”. Hai câu thơ vừa như đối nhau, vừa như song hành, thể hiện tình cảm ban đầu của những người lính. Tình cảm ấy như được tô đậm nét hơn khi họ gần gũi, thân thiết với nhau hơn qua từng ngày. Cùng chung lí tưởng chiến đấu, chung một hoàn cảnh xuất thân, chung nhiệm vụ. Và tình đồng chí đồng đội giữa họ như nảy sinh từ những cái chung nhỏ bé đó Súng bên súng, đầu sát bên đầu Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỉ. “Đôi tri kỉ” hiểu bạn như hiểu mình, từ “đôi” thể hiện sự gắn bó mật thiết không thể tách rời được. Để từ đó dòng thơ thứ 7 như một dòng cảm xúc mạnh mẽ tuôn trào Đồng chí ! Câu thơ chỉ có hai tiếng nhưng âm điệu lạ lùng đã tạo nên một nốt nhạc trầm ấm, vấn vương trong lòng người đọc. Nốt nhạc ấy như một nút thắt của bài thơ khép lại chặn đường từ những con người xa lạ đến thân quen và mở ra một nguồn xúc cảm mới tình đồng chí. Tình đồng chí như là một sự kết tinh của tình người và tình bạn, là thứ tình cảm thiêng liêng, bất diệt giữa những người đồng đội luôn kề vai sát cánh bên nhau. Tình đồng chí thể hiện bằng sự thấu hiểu hoàn cảnh, sự cảm thông chia sẻ những tâm tư của nhau Ruộng nương anh gửi bạn thân cày Gian nhà không mặc kệ gió lung lay Đồng chí là những người rời bỏ quê hương, bỏ lại đằng sau những con người thân thương, phải rời xa xóm làng, xa những cánh đồng quê quen thuộc. “Gian nhà không” trống trải gợi lên cái nghèo khó không chỉ của anh lính mà còn là cái nghèo chung của cả một vùng nông thôn buồn tẻ. Vậy mà anh vẫn “mặc kệ” cho “gió lung lay” dẫu biết rằng khi trở về, căn nhà tạm bợ ấy có thể không còn đứng vững. Điều đó thể hiện quyết tâm ra đi vì nghĩa lớn của những người nông dân mặc áo lính để tìm lại linh hồn cho Tổ quốc Việt Nam. Nhưng đâu đó, trong sâu thẳm hoài niệm của những người lính kia vẫn nằm lòng nỗi nhớ về quê hương Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính. Trở lại với cuộc sống chiến đấu nơi chiến trường ác liệt, chống chọi với cái nóng lạnh của sốt rét rừng, họ luôn đồng cam cộng khổ, chia sẻ cho nhau những khó khăn, thiếu thốn về vật chất Áo anh rách vai Quần tôi có vài mảnh vá Miệng cười buốt giá Chân không giày Những thiếu thốn nhỏ nhoi đó được diễn tả bằng những từ ngữ vô cùng mộc mạc, giản dị cùng giọng thơ bình thản không chút bận tâm. Không như Rách tả tơi rồi đôi giày vạn dặm Bụi trường chinh phai bạc áo hào hoa trong bài “Ngày về” của nhà thơ. Dường như ở hai câu này, quần áo, giày dép như được lý tưởng hóa lên, đậm chất trữ tình hơn. Vượt qua hoàn cảnh ấy, những người đồng chí vẫn “thương nhau tay nắm lấy bàn tay”. Đó là cử chỉ thân thương đơn giản nhưng qua nó, họ truyền những hơi ấm tình thương cho nhau, truyền nghị lực chiến đấu cho nhau trong phiên canh gác. Giữa cảnh núi rừng mênh mông heo hút giữa đêm khuya, họ“đứng cạnh bên nhau”, kề vai sát cánh bên nhau “chờ giặc tới” dưới màn sương muối lạnh lẽo cùng nụ cười ngạo nghễ trên môi. Nụ cười “buốt giá” ấy là nụ cười lạc quan chiến thằng, là nụ cười tỏa sáng trong đêm, sưởi ấm tâm hồn những con người anh dũng. Nụ cười ấy còn soi sáng bức tranh vô cùng lãng mạn và độc đáo cuối bài Đầu súng trăng treo. Hình ảnh này vừa gợi lên sự chông chênh giữa khung trời bát ngát, vừa gợi lên sự lãng mạn, bay bổng. Sự hòa quyện giữa hai đối cực hiện thực và lãng mạn, chiến đấu và trữ tình đã gắn kết ba hình ảnh làm một người lính, khẩu súng, vầng trăng. Trăng treo đầu súng tạo nên chiều cao, những người lính đứng cạnh nhau tạo nên chiều rộng và ý chí chiến đấu tạo nên chiều sâu. Tất cả đã tạo nên một không gian thi trung hữu họa thật đặc sắc. Từ hình ảnh thực nơi chiến trường, tác giả đã nâng lên thành hình ảnh khái quát mang ý nghĩ tượng trưng cho vẻ đẹp tinh thần của người lính. Súng và trăng – gần và xa – thực tại và mơ mộng. Đó là vẻ đẹp hài hòa của người chiến sĩ – thi sĩ. Súng là biểu tượng của chiến tranh ác liệt. Trăng là vẻ đẹp của hòa bình, tự do. Súng là lí tưởng chiến đấu của người chiến sĩ. Trăng là tâm hồn của người thi sĩ. Súng nơi quân giặc là tang thương đẫm máu. Súng nơi người lính là sự bảo vệ chở che cho vầng trăng hòa bình. Cuộc chiến đấu hôm nay là để cho ánh trăng hòa bình mãi thắp sáng bầu trời khuya trên quê hương người chiến sĩ mai sau. Động từ “treo” với chủ thể “trăng” tạo một hình ảnh vô cùng độc đáo và lí thú. Hình ảnh ấy thật cô đọng, gợi cảm mà sâu sắc, lắng sâu vào tâm hồn người đọc, nó kết thúc bài thơ đồng thời làm nổi bật vẻ đẹp của tình đồng chí đồng đội keo sơn gắn bó. Bài thơ khai thác vẻ đẹp của hình ảnh người nông dân mặc áo lính từ cuộc sống đời thường, ngôn ngữ thơ giản dị, mộc mạc, chân thực mà giàu sức biểu cảm nhờ thể thơ tự do. Tình cảm gắn bó của những người đồng chí đồng đội đã làm nên một sức mạnh vĩ đại của dân tộc trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp, làm nên thắng lợi lịch sử vẻ vang của dân tộc ta là chấn động địa cầu chiến thắng Điện Biên Phủ 1954, kết thúc chín năm kháng Pháp ròng rã gian lao. Chính Hữu như đã khắc vào cả một giai đoạn lịch sử một bức tranh bất diệt của những người lính nông dân. Like 0 Báo cáo sai phạm phân tích 1 khổ mà phân tích cả bài ? Like 0 Báo cáo sai phạm Nếu bạn hỏi, bạn chỉ thu về một câu trả lời. Nhưng khi bạn suy nghĩ trả lời, bạn sẽ thu về gấp bội! Lưu ý Các trường hợp cố tình spam câu trả lời hoặc bị báo xấu trên 5 lần sẽ bị khóa tài khoản Gửi câu trả lời Hủy ZUNIA9 Các câu hỏi mới Viết Đoạn Văn Nghị 6-8dòng Luân Bàn Về Kết Thúc của tác phẩm Viết Đoạn Văn Nghị 6-8dòng Luân Bàn Về Kết Thúc của tác phẩm "Truyện Người Con Gái Năm Xương" Giúp vs mn ui Viết Đoạn Văn 01/11/2022 0 Trả lời Thuyết minh về đồ dùng sinh hoạt trong gia đình có sử dụng yếu tố miêu tả và biện pháp nghệ thuật Mn viet hộ e 1 bài văn vs ạ=₫ 02/11/2022 0 Trả lời Từ phần đọc hiểu đoạn trích Chuyện người nghĩa phụ ở Khoái Châu, nêu suy nghĩ của mình về sự cần thiết phải giữ tròn chữ hiếu Giúp mình vs ạ, mai mình thi rồi Từ phần đọc hiểu đoạn trích Chuyện người nghĩa phụ ở Khoái Châu và sự hiểu biết của bản thân, em hãy viết một đoạn văn ngắn khoảng 150 dến 200 từ nêu suy nghĩ của mình về sự cần thiết phải giữ tròn chữ hiếu. 03/11/2022 0 Trả lời Em hãy viết một đoạn văn nghị luận nêu suy nghĩ của mình về tình cảm gia đình không chép mạng làm dài giúp em Em xin cảm ơn ạ Giúp em vs ak 07/11/2022 0 Trả lời Từ nội dung của đoạn thơ Lưu Hương Quế, hãy viết đoạn văn nêu suy nghĩ về tình đoàn kết của dân tộc ta Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi Có đất nước nào kì diệu đến thế không? Trong hoạn nạn càng chở che đùm bọc Cơn hồng thủy làm miền Trung phải khóc Triệu trái tim cả dân tộc hướng về Từ thị thành đến khắp các vùng quê Đã cùng nhau nhường cơm sẻ áo Những chai nước, thùng mì tôm, nhúm gạo Đang gửi về vùng mưa bão miền Trung Lưu Hương Quế - Nguồn Internet 4 Từ nội dung của đoạn thơ hãy viết đoạn văn nêu suy nghĩ về tình đoàn kết của dân tộc ta MỌI NGUOI GIÚP MÌNH VỚI Ạ 08/11/2022 0 Trả lời Cảm nhận của anh/chị về nhân vật Vũ Nương trong đoạn trính Chuyện người con gái Nam Xương [….] Phan nóiloang loáng mờdần mà biến đi mất Trính chuyện người con gái Nam Xương Đề bàiCảm nhận của anh/chị về nhân vật Vũ Nương trong đoạn trích trên. Từ đó nhận xét đặc sắc nghệ thuật của truyện ngắn “Chuyện người con gái Nam Xương” so sánh với nhân vật Thuý Kiều trong truyện “ Kiều ở Lầu Ngưng Bích để thấy được sự tương đồng trong thân phận người phụ nữ trong xã hội pk xưa 08/11/2022 0 Trả lời Soạn văn bài Đồng chí Cần gấp ai trả lời được cho 19 điểm 09/11/2022 0 Trả lời Viết đoạn văn ngắn trình bày những nét tính cách của Thúy Kiều Viết đoạn văn ngắn trình bày những nét tính cách của thúy kiều 09/11/2022 0 Trả lời Vì sao việc làm là vấn đề xã hội gay gắt ở nước ta hiện nay? 1 Đặc điểm nguồn lao động thế mạnh ,hạn chế 2 Đặc điểm phân bố dân cư 3 Giải thích vì sao việc làm là vấn đề xã hội gay gắt ở nước ta hiện nay . các biện pháp giải quyết việc làm 4 Các nhân tố ảnh hưởng đến sự phát triển và phân bố nông nghiệp 5 Phân tích những thuận lợi khó khăn để phát triển thủy sản 6 Vai trò của dịch vụ trong sản xuất và đời sống đặc điểm phát triển và phân bố của dịch vụ 7 Vai trò của GTVT trong sản xuất và đời sống 8 Về nhận xét biểu đồ trả lời giúp e vs ạ Enter 10/11/2022 0 Trả lời Viết một bài văn thuyết minh giới thiệu về cây lúa quê em mai mình thi rồi ạ giúp mình với ạ mik đang cần gấp mai mình thi r ạ 11/11/2022 1 Trả lời Viết 1 đoạn văn tổng phân hợp phân tích khổ 2 bài thơ Viết 1 đoạn văn tổng phân hợp phân tích khổ 2 bài thơ "Bếp Lửa".Trong đoạn văn đó có câu bị động,phép nối,phép thế,thành phần biệt lập tình thái,lời dẫn trực tiếp,khởi ngữ và câu ghép Chú thích và gạch chân rõ giúp mình câu này với ạ,cảm ơn nhiều ạ. 13/11/2022 1 Trả lời Mối liên hệ giữa hai tác phẩm Đoàn thuyền đánh cá với Quê hương liên hệ đoàn thuyền đánh cá với quê hương GIÚP MJK VS MJK ĐANG CẦN GẤP 13/11/2022 0 Trả lời Soạn bài Đoàn thuyền đánh cá soạn văn 9 giúp tui với mn 13/11/2022 0 Trả lời Hãy tưởng tượng 20 năm sau em về thăm trường. Hãy viết 1 bức thưgửi người bạn học cũ kể lại buổi thăm trường ấy hãy tưởng tượng 20 năm sau em về thăm trường hãy viết 1 bức thưgửi người bạn học cũ kể lại buổi thăm trường ấy 15/11/2022 0 Trả lời Tìm yếu tố nghị luận trong đoạn trích Mã Giám Sinh mua Kiều Tìm yếu tố nghị luận trong bài Mã Giám Sinh mua Kiều. 16/11/2022 1 Trả lời Trình bày suy nghĩ về câu nói “Người sống nhiều nhất không phải người sống lâu năm nhất mà là người có nhiều trải nghiệm nhất, sống nhiều hơn người khác” Bài văn nha mn 16/11/2022 0 Trả lời Tóm tắt bài làng Tóm tắt tác phẩm Làng của Kim Lân 24/11/2022 1 Trả lời Viết một đoạn văn từ 6-8 câu nên cảm nhận của em về hình ảnh người lính qua bài thơ Viết một đoạn văn từ 6-8 câu nên cảm nhận của em về hình ảnh người lính qua bài thơ "Đồng Chí" và "Bài thơ về tiểu đội xe không kính" Mọi người giúp em với ạ em cảm ơn ạ Mong mn đừng chép mạng 01/12/2022 0 Trả lời Bản thân em cần làm gì để thể hiện lòng nhân ái trong cuộc sống khoảng 3 đến 5 câu Bản thân em cần làm gì để thể hiện lòng nhân ái trong cuộc sống khoảng 3 đến 5 câu 05/12/2022 0 Trả lời Dàn ý kể về một câu chuyện cảm động ở xóm em Dàn ý kể về một câu chuyện cảm động ở xóm em 10/12/2022 0 Trả lời Viết bài văn tự sự có sử dụng yếu tố đối thoại, độc thoại, độc thoại nội tâm, nghị luận kể về một tấm gương người tốt việc tốt Chú ý không chép mạng không quá dài đầy đủ các yếu tố trên đề là được ạ cỡ 2 trang giấy thi 15/12/2022 0 Trả lời Nêu nội dung chính của tác phẩm Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng Làm bài 3 cho mình nhé 18/12/2022 0 Trả lời Chỉ ra và nêu tác dụng của 1 biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn sau “Có lẽ bởi vậy mà khi cặp đôi học trò Minh Hiếu - Tất Minh Trường THPT Triệu Sơn 5, tỉnh Thanh Hóa suốt 10 năm liền cõng nhau đến trường bất kể nắng mưa, bất kể giông bão, người ta bỗng thấy sao mà kỳ diệu quá.” Chỉ ra và nêu tác dụng của 1 biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn sau “Có lẽ bởi vậy mà khi cặp đôi học trò Minh Hiếu - Tất Minh trường THPT Triệu Sơn 5, tỉnh Thanh Hóa suốt 10 năm liền cõng nhau đến trường bất kể nắng mưa, bất kể giông bão, người ta bỗng thấy sao mà kỳ diệu quá.” 21/12/2022 0 Trả lời Theo em, vì sao người phụ nữ lại vừa thấy xấu hổ, vừa cảm động rơi nước mắt? Có một người phụ nữ nọ vừa chuyển đến nơi ở mới. Hàng xóm của bà là một người mẹ nghèo sống cùng cậu con trai đang tuổi thiếu nhi. Một buổi tối mất điện, bà chưa kịp thắp nến lên cho sáng thì có tiếng gõ cửa. Bà ra mở cửa, thì ra đó là con của nhà hàng xóm. Cậu bé nói "Con chào dì, dì cho con hỏi nhà dì có nến không ạ?". Người phụ nữ tham nghĩ Cái gia đình này nghèo đến nỗi ngay cả nến cũng không có sao. Tốt nhất là không cho, vì nếu cho, họ sẽ ở lại mất". Nghĩ vậy, bà trả lời “Dì không có”. Đúng lúc bà đang chuẩn bị đóng cửa thì cậu bé cười rạng rỡ và lấy trong túi áo ra hai cây nến “Mẹ và con sợ dì sống một mình không có nến nên con đen sang biếu dì hai cây nến để thắp sáng ạ". Lúc này, bà vừa thấy xấu hổ, vừa cảm động rơi nước mắt, rồi bà liền ôm chặt cậu bé vào lòng. Câu 1 .Xác định phương thức biểu đạt chỉnh được sử dụng trong văn bản. Câu 2. Tìm và ghi lại 01 lời dẫn trực tiếp có trong văn bản trên. Câu 3. Theo em, vì sao người phụ nữ lại vừa thấy xấu hổ, vừa cảm động rơi nước mắt? Câu 4. Bài học nào trong văn bản có ý nghĩa nhất với em? Vì sao? Trả lời khoảng 3 đến 5 dòng cho xin đáp án ạ 26/12/2022 0 Trả lời Ý nghĩa nhan đề bài đồng chí Ý nghĩa nhan đề 04/01/2023 1 Trả lời ZUNIA9 XEM NHANH CHƯƠNG TRÌNH LỚP 9 YOMEDIA

sốt run người vầng trán ướt mồ hôi